Khi thoát ra khỏi lo toan nhà cửa, con cái, phụ nữ sẽ thấy mình thật khác.
Có những người cho rằng nàng dâu sẽ phải gánh vác giang sơn nhà chồng, nên đổ hết việc lo toan, bao gồm trả nợ trả nần lên vai con dâu.
Cuộc hôn nhân của Thúy và chồng gặp nhiều trục trặc. Nếu nói vì vòng xoay cơm áo gạo tiền mà lòng người thay đổi thì cũng đúng.
Từ khi cậu tôi mất, má tôi sống không được yên ổn. Xem bà như... món hàng, các anh chị tôi tranh nhau mang đi giấu.
Chị nghĩ chỉ có mình coi chồng là cây ATM, nhưng đến khi họp lớp đại học, tâm sự với các bạn, chị mới biết nhiều người cùng cảnh.
Vì ba mà tôi mất niềm tin vào đàn ông. Tôi sợ phải chứng kiến cảnh người đàn ông mình gắn bó "không thuốc chữa".
Đàn ông dẫu có trăm tật xấu cũng có nét đáng yêu. Lương vẫn đưa về đủ, vẫn chơi cùng con... chừng đó đủ cho họ cơ hội sửa sai rồi.
Toàn có nghĩ đến cái cây ấy không ra hoa đậu quả mà sẽ bị sâu bệnh mưa gió làm bật gốc gãy cành không?
Ta thường chú tâm soi lỗi lầm của người khác. Nhìn nhận trực diện vào cái sai của mình chưa bao giờ là điều dễ dàng.
Chị tôi bảo, để chồng giữ tiền tôi sẽ phụ thuộc về kinh tế, hơn nữa, nếu vợ chồng bỏ nhau thì xem như tay trắng.
Một phụ nữ quyết định về quê sinh sống để phụng dưỡng cha mẹ chồng, nhưng người chồng từ chối vì một bí mật khiến anh đau khổ nhiều năm.
Chị nghĩ chồng chị đẹp trai, có tiền, gái theo là đương nhiên. Chị thường chia sẻ những bài viết ca ngợi lòng vị tha của phụ nữ.
Mỗi khi nghĩ tới việc vợ không còn yêu mình, tôi đau đớn và cô đơn, nhưng chẳng biết làm cách nào thay đổi thực tại.
Khi buộc phải ly hôn, không ít người trách vợ hay chồng không bao dung với lỗi lầm của họ.
Chuyện đàn ông ngoại tình "tìm của lạ" là một thực tế phổ biến, nhưng xem đó là điều hiển nhiên thì... quá đáng lắm!
“Anh kết hôn rồi có còn yêu vợ của anh không?”. Một ông bạn đột nhiên hỏi. Tôi gật đầu không do dự.
Bạn cảnh báo chồng chị có nhân tình, gửi kèm hình ảnh bạn chụp cô gái ấy và chồng chị đi ra từ nhà nghỉ. Vậy mà chị quay sang giận bạn.
Tiệc đã đặt rồi, kịch bản đã giao cho người dẫn chương trình rồi, chỉ vướng mỗi chuyện "cô dâu - chú rể" đột nhiên “chiến tranh lạnh”.
Khi giá đất quê tăng như vũ bão, ba chồng tôi quyết định cắt đất chia cho các con. Tôi nào biết phúc đức ấy lại có thể trở thành mối họa.
Cả nhà vội thuê xe riêng để về. Rời khách sạn, chị biết từ nay mọi thứ đã tắt, chỉ còn bóng đen phủ lên mái nhà chị.
Cố giữ cha cho các con để có gia đình hoàn chỉnh, nhưng cô con gái lớn vừa tròn sinh nhật tuổi tuổi 18 lại khuyên mẹ ly hôn.
Ba má chồng đem toàn bộ tài sản có công sức của vợ chồng tôi cho cháu ngoại, cháu ngoại lại đem đi cá độ.
Tôi đã chờ đợi 6 tháng nay để thu hồi vốn, nhưng càng ngày càng thất vọng vì cơ hội "vào bờ" mỗi lúc một xa.
Dẫu biết bỏ qua cho người là cho mình cơ hội được yêu thương, được nhẹ nhõm sống tiếp. Nhưng, muốn nhen lại lửa yêu thương đâu có dễ dàng gì.
Cứ nhìn thấy bố ở nhà mình, tôi lại nghĩ đến ở nơi khác gia đình vắng bóng một người cha.