PNO - Vấn đề ở đây không chỉ là tiền, mà là cách chồng chị nhìn nhận về giá trị bản thân và trách nhiệm với gia đình.
Chia sẻ bài viết: |
Giang 09-04-2025 11:33:28
Thật khổ với hạng người như chồng bạn. Hãy trao đổi thẳng thắn và đề nghị không họp lớp gì nữa... Ai chê bai, dè bỉu cũng mặc kệ, miễn đừng tốn tiền vô ích là được. Đám bạn của chồng chị cũng quen thói ăn chùa, nên tránh xa, không cần giao lưu nữa.
Thanh Hà 09-04-2025 09:10:02
Nếu đó là tiền của anh ta thì chị quản làm gì cho mệt.
Đặng Tâm.
Vậy anh ta không cần có trách nhiệm với công ty, vợ con và gia đình trước khi có trách nhiệm với người ngoài sao? Là vợ chồng thì cần phải làm tròn trách nhiệm của mình trước khi bao đồng, trừ khi ly hôn rồi thì mới không cần quản.
Tuyết Nga 08-04-2025 16:50:05
Vì con, vì gia đình, đã đến lúc chị không cần phải nhún nhường. Mạnh mẽ lên!
Hiếu Nhi 08-04-2025 13:59:37
Chị hãy nói thẳng, nói thật những suy nghĩ chất chứa trong lòng. Nếu thật sự yêu thương vợ con, anh sẽ hiểu thôi.
Thanh Nga 08-04-2025 11:40:47
Đưa cho anh ta bảng kê chi tiêu, nói giải quyết hết đi rồi anh muốn làm gì thì làm.
Thu Hà 08-04-2025 11:39:22
Đàn ông hay bị sĩ diện như vậy. Đáng ra chị phải sửa thói xấu này của anh ta ngay từ đầu.
Ng Chi 08-04-2025 11:34:37
Chị đang làm rất tốt. Cần quyết liệt hơn, chị nhé!
Lan Anh 08-04-2025 10:13:16
Chồng như vậy thật mệt mỏi!
Kiết Linh 08-04-2025 09:48:02
Đúng là nỗi ám ảnh mang tên họp lớp!
Không thể vội vàng kết luận sếp đã có tình cảm đặc biệt với bạn hay đã “mở ngỏ trái tim” thông qua việc đồng ý nhận quà.
Nếu tin tưởng rằng tình bạn của mình là trong sáng, hai em phải có sự can đảm, tự tin công khai tình bạn đó, chứng minh được sự trong sáng.
Nếu không thể lấy lại chiếc nhẫn ấy, anh hãy tự nhủ rằng mình vẫn còn giữ ký ức về mẹ bằng nhiều cách chứ không phải chỉ qua một chiếc nhẫn.
Điều quan trọng là con học gì được từ con đường đã chọn. Hãy để con học đi bằng đôi chân mình dẫu vòng vèo hay vấp ngã.
Điều chị cần không phải là đòi hỏi họ hàng chồng chấp nhận mà là được công nhận quyền làm mẹ công khai, đường hoàng.
Lấy chồng không có nghĩa em cắt đứt hoàn toàn trách nhiệm với gia đình, mà là có thêm một người để cùng sẻ chia, gánh vác.
Cảm xúc dồn nén lâu ngày sẽ trở thành rào chắn, khiến vợ chồng ngày càng xa nhau.
Điều chị có thể làm được nhiều nhất và quan trọng nhất là hướng dẫn, trò chuyện với con; dẫn dắt cảm xúc, suy nghĩ của con.
Khi cuộc sống không như ý không có nghĩa chúng ta đã làm gì sai. Việc trách mình, trách người không giúp ta giải quyết vấn đề.
Sự tự chủ không đến từ việc có đi làm hay không mà đến từ cách mình suy nghĩ, ra quyết định và đặt giới hạn cho bản thân.
Điều anh cần tìm không phải là người “ở nhà” hay “đi làm” mà là người thật lòng muốn cùng anh xây dựng tổ ấm một cách bền vững.
Nếu chị vẫn đặt niềm tin vào chồng và mong muốn giữ gìn hôn nhân, hãy chọn cách hỏi trực tiếp với thái độ mềm mỏng, chân thành.
Em hãy để mẹ được lựa chọn cách giải quyết phù hợp với tính cách, suy nghĩ, tình cảm... của chính bà.
Nếu anh ấy quen được chiều chuộng mà không biết san sẻ, điều đó sẽ lặp lại sau hôn nhân, không phải vì ác ý, mà vì thói quen.
Nếu hết sức chân thành, hết sức mong mỏi và hết sức chú tâm, ta sẽ tìm ra người đó và người đó sẽ tìm ra ta.
Hãy thử hình dung liệu sau ngày cưới em sẽ hạnh phúc hơn hay đó sẽ là chuỗi ngày nặng nề, đau khổ.
Hãy động viên con từ từ quan sát bản thân, sống thật với chính mình.