PNO - Cắt giảm viện trợ, kiểm soát tiền đưa cho con chỉ tốt khi là biện pháp để cho con học được tính tự lập.
Chia sẻ bài viết: |
Hoa Hồng 16-01-2022 20:16:10
Con cô cũng lớn rồi, đừng bảo bọc kĩ quá kẻo cậu ấy lại...bùng nổ
Anh Bằng 16-01-2022 20:15:30
Chưa gì chị đã nghĩ đến chuyện mất con, nó chỉ đi theo tiếng gọi của trái tim thôi, chứ có từ cha từ mẹ đâu mà mất con, hic.
San San 16-01-2022 20:14:20
Có thể kín đáo tìm kiếm thông tin về cô gái, nhưng đừng sỗ sàng can thiệp vào mối quan hệ của con
Quỳnh Anh 16-01-2022 20:13:33
Con cái khôn nhà dại chợ, cha mẹ gánh !
Uyển Như 16-01-2022 15:45:48
Trong chuyện tình duyên hãy để con cái tự quyết định
Len 16-01-2022 15:44:35
Yêu qua mạng, gặp là chán ngay. Cứ để cho cậu tự do vài tuần đi.
Yến Oanh 16-01-2022 15:43:28
Chị đang lo lắng quá mức rồi. Cu cậu cũng đã lớn, hãy để cậu tự làm tự chịu trách nhiệm
Mỹ Hạnh 16-01-2022 15:42:31
Tôi tán thành việc cắt viện trợ. Đói là quay về thôi. Khỏi dài dòng. Còn nếu giỏi thì sẽ tự lập được.
K.Chi 15-01-2022 23:48:22
Bạn tui nói mấy người nhà giàu lúc nào cũng sợ người ta dòm ngó tài sản của mình. Cái này là bạn tui nói chứ hổng phải tui nói nha :)
Phạm Hương 15-01-2022 20:46:53
Ôi trời, con anh chị là con trai, mất mát là con gái người ta chứ đâu phải con anh chị mà khéo lo.
Việc chồng em yêu cầu em đóng góp tối thiểu cho đời sống chung là chuyện theo chị cũng không có gì gọi là tính toán hay keo kiệt như em nghĩ.
Chị nên bình tĩnh nói chuyện với con dâu về cách giáo dục con: đánh con liệu có tác dụng tốt cho việc dạy con hay không?
Ai đến nơi làm việc cũng mong có bạn bè, có người ủng hộ, chia sẻ. Em cứ tin vậy đi, để mạnh dạn tìm bạn và kết bạn.
Những khó khăn, khác biệt... là ngọn gió thổi tắt những tình yêu yếu ớt, nhỏ bé, nhưng sẽ làm bùng cháy mạnh mẽ hơn những tình yêu lớn.
Tất cả mọi việc bây giờ là sự lựa chọn của anh. Mọi sự can thiệp của chị lúc này đều chỉ có thể làm cho tình huống xấu đi mà thôi.
Đừng để mình biến thành, cũng cương quyết không để cho kẻ khác biến mình thành con mồi thơ ngây, ngu ngốc, tội nghiệp.
Em nhất định chỉ có thể chung sống với người mang đến cho em cảm nhận tình yêu.
Cô ấy vẫn làm việc nhà, vẫn chăm con, nhưng thời gian để vợ chồng gần gũi, chuyện trò hầu như không còn.
Chẳng có bắt đầu nào là muộn, nếu như sự bắt đầu đó từ con số không, em ạ.
Mục tiêu lớn nhất của em là gìn giữ gia đình, giữ tình cảm vợ chồng và hạnh phúc riêng. Vậy thì cứ tập trung vào mục tiêu này trước nhất.
Hãy giúp mẹ hiểu rằng gia đình là một thể thống nhất, mà sự có mặt của mẹ, ý chí của mẹ - cũng là chỗ dựa của cả gia đình.
Con người ai cũng phải đi qua rất nhiều giai đoạn thăng trầm của cuộc sống, mới học được những bài học để mà đứng vững và bước đi.
Chồng em có thể đang bị “thao túng tâm lý”, mục tiêu của người ta có thể là tiền bạc, tài sản hay tình cảm?
Em về ở với cha mẹ để được chăm sóc tốt hơn khi mang thai, nhưng bây giờ em lại mệt mỏi quá thì phải có sự chọn lựa lại mà thôi!
Chia tay nhẹ nhàng, cư xử đàng hoàng, tử tế... có lẽ là điều tốt đẹp cuối cùng cho một cuộc hôn nhân thất bại.
Chị không nên suy luận từ việc nhà cửa thành ra chuyện về con người anh... để mà nghi ngờ, rồi những điều đó ảnh hưởng lên tình cảm của vợ chồng.
Lý lẽ của bạn là lý lẽ của luật vay - trả, của nguyên tắc xã hội, còn điều mẹ chồng bạn mong chính là sự thấu cảm giữa người một nhà.
Dù cháu chưa biết mình có người cha như thế nào, nhưng cháu đã có một người mẹ tuyệt vời, và bà đã cho cháu một cuộc đời đẹp đẽ.