NGỒI KHÓC TRÊN CÂY

30/06/2013 - 08:09

PNO - PNO - Ngồi khóc trên cây (NXB Trẻ) là tập truyện dài dành cho tuổi mới lớn của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh vừa phát hành.

Mở đầu câu chuyện là mối tình đầu của cô bé Rùa và chàng sinh viên quê học ở thành phố. Cả hai đều ngượng ngùng, không dám bày tỏ công khai tình cảm…

Trong tập sách có nhiều chi tiết thú vị, chẳng hạn: “Tôi sẽ quên mất con Rùa nếu sáng hôm sau đang ngồi đọc sách trong nhà, tôi không có cảm giác có ai đó đang nhìn mình.

Nhưng khi tôi ngước mắt trông lên thì chẳng thấy người nào. Bên kia cửa sổ là một khoảng sân vắng ngập tràn gió và nắng. Chỉ có hai con chích chòe đang líu lo trên cây me trước ngõ. Xa xa, trên bãi cỏ rộng dưới chân đồi một bọn trẻ trạc tuổi thằng Thục đang chia phe chơi u. Có ai nhìn mình đâu nhỉ? Tôi tự hỏi, và cúi xuống trang sách.

NGOI KHOC TREN CAY

Nhưng mới đọc được vài dòng, tôi ngờ ngợ, lại ngẩng đầu nhìn quanh. Lần này, sau một hồi quét mắt ra bốn phía, tôi phát hiện một đôi mắt đen láy lấp ló chỗ kẽ hở giữa hai tấm phên.

Vừa bắt gặp tia nhìn của tôi, đôi mắt biến mất và tôi nghe rõ tiếng chân người chạy vù đi bên kia bức vách.

Tôi rời bàn, bước lại chỗ cửa sổ nhìn theo, nhận ra là con Rùa qua mái tóc trông rất kỳ cục của nó. Tối hôm qua, tôi đã nhìn thấy mái tóc này ở chợ Kế Xuyên, cụt ngủn, so le, nom giống như một khóm lá bị tỉa vụng.

Tôi tính ngoác miệng gọi con Rùa nhưng đến phút chót tôi quyết định làm thinh. Nó chạy được một quãng xa, tôi kêu chưa chắc nó đã chịu quay lại. Hơn nữa tôi không muốn làm nó sợ.

Trưa, tôi khều thằng Thục:
- Thục này!
- Gì hở anh?
- Con Rùa là con ai vậy mày?
- Nó là cháu thầy Điền...”

Vẫn bối cảnh là những cái quán chợ, đình làng, bến sông… mà ta thường thấy trong những câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng Ngồi khóc trên cây được miêu tả qua cái nhìn trong trẻo, mơ mộng của người trẻ nên trang văn bay bổng. Với thế mạnh là nhà thơ nên trang viết của anh có nhiều bài thơ dễ thương “đề từ” mỗi chương như:

“ Nồng nàn lên với

Cốc rượu trên tay

Xanh xanh lên với

Trời cao ngàn ngày

Dài nhanh lên với

Tóc xõa ngang mày

Lớn nhanh lên với

Bé bỏng chiều nay”

Chia sẻ với bạn đọc về tập sách này, anh cho biết: “Văn chương cũng như một khu vườn, mỗi nhà văn chọn cho mình một nhiệm vụ, có người trồng hoa hồng, người thích nhổ cỏ dại cũng có người đi bắt sâu. Tôi viết cho thanh thiếu niên, lắng nghe nhiều tâm tư chia sẻ của độc giả ở lứa tuổi này, tôi nhận ra rằng các em có nhu cầu rất lớn về những giá trị sâu xa trong tầm hồn, hướng đến những điều trong trẻo. Cuộc sống ngày nay với những xô bồ vội vã đã cuốn đi mất những gì thuộc về sự lãng mạn, tôi viết để bù đắp tuổi thơ cho những độc giả nhỏ tuổi, bởi từng có em nói với tôi rằng, đọc sách của tôi các em như tìm thấy một phần tuổi thơ đã thiếu vắng và mất mát”.

A.T

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI