PNO - Trước đây, anh chị đưa con về chơi, vợ niềm nở tiếp đón. Bây giờ các cháu nghỉ học tránh dịch, vợ nhăn nhó khó chịu, trút bực dọc lên tôi...
Chia sẻ bài viết: |
PKL 19-02-2020 22:11:14
Lúc em có bầu mà gặp trường hợp của anh chị, em cũng giống y chang vợ anh. Bầu bì cảm xúc thay đổi, rồi dễ mệt mỏi, khó chịu. Con nít hiếu động, làm gì khiến chị nhà không vui, thì chính anh là người phải nói chuyện chỉ bảo chúng vì tụi nhỏ là cháu ruột anh, anh nói dễ hơn chị nói. Chị nhà mà ý kiến lại bị nói này nói nọ. Chị ấy than phiền đúng mà, anh không nghĩ cách để xử lý, dung hòa, mà chỉ biết bắt vợ chịu đựng.
Chị nói bầu hay thèm ăn vặt thì anh tự mua thêm đồ ăn mỗi ngày để sẵn cho chị, dặn các cháu muốn ăn phải biết chừa cho người khác, hỏi thứ nào được phép thì mới lấy.
Bầu bì cần NGỦ NHIỀU, anh có thể cho các cháu vào ngủ trưa trong phòng cho mát, còn chơi đùa thì ra ngoài, dạy các cháu vào phòng ngủ của người khác phải giữ phép không quậy quá...
Chỉ 1 chút chuyện như thế anh cũng không biết đường suy nghĩ, phải lên tận trên mạng than vãn. Gặp tôi, chồng tôi cù lần như thế, tôi nói để anh biết đường mà làm. Vợ chồng có chuyện mà cứ giữ trong lòng như người lạ, hiểu lầm chỉ vì không bao giờ nói thẳng với nhau.
nông thị thanh mai 19-02-2020 13:59:49
khó chịu thật đấy cháu đừng trách vợ mình
Ngọc Minh 19-02-2020 09:30:58
Tôi cũng từng lâm vào tình trạng như vợ bạn nên tôi khuyên bạn chân thành là ở riêng càng sớm càng tốt. Sẽ tới lúc con bạn sinh ra, và mấy đứa trẻ kia về quê nghỉ hè hoặc ăn Tết. 1 vài ngày thì không sao, chứ cả 1 thời gian dài như vậy đúng là phát điên lên. Phụ nữ lúc bầu bì và nuôi con nhỏ cơ thể dễ mệt mỏi và nhạy cảm. Hi vọng bạn hãy đặt địa vị vào vợ để thông cảm cho cô ấy, thay vì bắt cô ấy thông cảm cho bạn và gia đình bạn chỉ để được đẹp mặt, mà chả hiểu đẹp mặt với ai?
Thanh 18-02-2020 23:39:51
Các ý kiến của các bạn nêu trên đều rất hay và chính xác. Bạn nên suy nghĩ và biết sắp xếp chuyện các cháu, tránh chuyện vì cháu mà mẹ bạn ko hài lòng với vợ bạn.
Phương Lan 18-02-2020 13:51:16
Nói thật là con tôi, nó nghỉ học mà ở nhà đang phát rồ với con rồi đây, lại còn tới mấy đứa, không phát rồ, phát dại mới giỏi. Bạn biết bầu bí khó chịu thế nào không, tôi nói thật, bạn ích kỷ nó vừa thôi, sống nên vì vợ con 1 chút, chỉ biết tới mình, đẹp mặt gia đình mình. Nói thật cô ấy là vợ bạn, với người nhà bạn chắc nghĩ cô ấy chỉ là vợ bạn mà thôi, chưa chắc nghĩ tới tình máu mủ gì đâu. Cố đọc xem bạn làm thế nào, thương thay vợ bạn, gửi thân cho kẻ chẳng thương gì mình.
lan 18-02-2020 11:51:51
Bé này còn dễ chịu chán, là tôi kg có bầu mà ai tự tiện đụng vào đồ cá nhân của mình cũng bực rồi huống hồ giường ngủ
Hồng Ngọc 18-02-2020 09:16:54
Vợ bạn khó chịu cũng thông cảm được, vì là con cháu của bạn nên bạn và mẹ bạn thấy bình thường không có gì, nhưng nếu đặt mình là trường hợp ngược lại để hiểu cho vợ thử xem sao
1/ Bà bầu thèm ăn vặt nên việc trữ đồ ăn vặt sẵn là bình thường, lên cơn thèm mà thấy không có thì ức chế lắm, đáng lẽ ra bạn và ba mẹ bạn phải dặn các cháu muốn ăn gì thì phải hỏi người lớn chứ kg được tự ý.
2/ Phòng riêng của vợ chồng bạn mà ba mẹ bạn để các cháu tự tiện ra vào rồi làm bấy nhầy cái phòng lên như vậy là không tôn trọng quyền riêng tư của vợ chồng bạn. Chí ít cũng nên hỏi thử qua ý kiến vợ chồng bạn trước, phần nữa đi làm mệt về đến nhà thấy phòng mình bừa bộn như vậy ai mà không bực hả bạn? Thử ở riêng, bạn đi làm cả ngày về mệt thấy nhà cửa ngổn ngang vợ không dọn xem bạn có khó chịu không? Vì ở với ba mẹ có ba mẹ đỡ đần nên bạn mới chưa thấm cái cảm giác đó thôi.
Bạn và ba mẹ thương con cháu không ai cấm nhưng bạn cũng không nên khó chịu với vợ khi vợ bạn có ý kiến như vậy, mình thấy vợ bạn ý kiến đúng chứ đâu có sai, chỉ vì "máu ai thơm thịt nấy" nên bạn và ba mẹ mới xem nó là bình thường trong khi nó lại gây phiền hà, ảnh hưởng đến người khác. Hãy đặt mình vào vị trí của vợ để thông cảm chút đi bạn :)
Đang yên đang lành cũng muốn “rách”, muốn chữa lành để thiên hạ hiểu rằng mình cũng có một tâm hồn tinh tế, biết tổn thương, cũng đáng thương khổ sở...
Thúy chốt sẽ đi xuất khẩu lao động sang Nhật. Nhà cạn tiền rồi, vợ chồng dù chung chăn gối cũng đâu thể hạnh phúc.
Nỗi ấm ức xen lẫn căm giận khiến tôi không thốt được lời nào. Nhưng tôi muốn ba biết rằng tôi sẽ không nhân nhượng.
Trong các cuộc vui của công ty, của phường, thậm chí là tổ dân phố, chồng Mai góp mặt không thiếu dịp nào.
Rất tiếc, chiến tranh đã khiến chú không thể trở về cùng cô. Chú đã lỗi hẹn không về làm đám cưới mùa xuân.
25 gồng gánh giang sơn bên chồng, vợ tôi chưa hề có một ngày thảnh thơi.
Tôi và con phải dọn ra khỏi nhà, cũng như cắt đứt hoàn toàn quan hệ với gia đình chồng.
Tôi thấy trên mạng xã hội có rất nhiều người chẳng "rách" gì nhưng cũng "đu trend" học chữa lành.
Số tiền ấy tôi coi là học phí phải trả cho bài học về lòng tin. Nhưng tôi cũng băn khoăn, như vậy có thiệt thòi quá cho bản thân không?
Ở viện cha có người nói chuyện, luôn có con cái thăm nom lo lắng từng viên thuốc, bữa ăn, giấc ngủ nên có cảm giác được quan tâm.
Công sở là nơi luôn có những cơn sóng ngầm và nữ nhân viên nên biết cách bảo vệ mình khỏi nạn quấy rối tình dục.
Anh ra ngoài nhận được nhiều lời khen vì sự nhiệt tình, hào phóng; còn với gia đình, vợ con, anh sân si, tính toán, so đo hơn thiệt.
Tôi ngỡ ngàng đến không tin nổi người vẫn tỏ ra ấm áp, tình cảm với tôi, như mẹ chồng mà lại đề phòng tôi đến như vậy.
Đau gút đứng nhất nhì trong làng viêm khớp nên không khó hình dung chúng quấy quá các ông trên giường thế nào.
Mẹ “chẩn bệnh” rất đúng. Có nhà mới, tôi vui được thời gian đầu rồi rơi vào mệt mỏi.
Hình mẫu soái ca dành sự ngọt ngào độc quyền cho vợ khiến bao người mơ ước. Thế nhưng, phải rơi vào hoàn cảnh đó, mới thấy nhiều thứ trớ trêu.
Họ đã ly hôn nhiều năm, giờ xem nhau như bạn bè. Chị mắc bạo bệnh, anh bèn nghỉ việc để có thời gian chăm sóc chị.
Tôi rất ít khóc khi là một đứa trẻ, nhưng lại nhiều lần khóc trước chồng.