PNO - Hãy để mọi chuyện yên lặng ở đó, rồi từ từ hai người lại tiếp tục nói chuyện với nhau, xem có thể làm gì tốt hơn cho cuộc sống của mình.
Chia sẻ bài viết: |
Ngọc Ánh 17-12-2024 20:50:21
Chồng kiểu gì mà không chịu báo tin, còn đi nhậu say về mắng vợ? Đừng để người ta biến mình thành "cái bóng" trong hôn nhân chị ạ, cứ nhẫn nhịn hoài là mệt mỏi cả đời
Quỳnh Trần 17-12-2024 20:48:09
Bạn không sai khi muốn được tôn trọng
Quế Vân 17-12-2024 20:42:35
Ly hôn chỉ vì chuyện này nghe có vẻ nhỏ, nhưng thực ra nó phản ánh toàn bộ tính cách và thái độ của người chồng này
Khánh Huỳnh 17-12-2024 20:39:34
Một tin nhắn báo về muộn thì có khó gì đâu? Vấn đề không chỉ là chuyện báo tin mà là sự tôn trọng chị trong mối quan hệ. Nếu anh ấy không thay đổi, chắc chị sẽ mãi bị stress như vậy thôi.
Khai An 17-12-2024 20:35:28
Đàn ông mà không chịu nhắn một tin về giờ giấc thì đúng là không coi trọng gia đình. 5 năm rồi, chị đã kiên nhẫn hết mức có thể. Nếu chị cảm thấy mệt mỏi đến mức muốn ly hôn, thì cũng chẳng ai trách chị được.
Nguyễn Mỹ Hạnh 17-12-2024 20:32:19
Nghe mà bực thay chị! Không chịu báo giờ về đã đành, lại còn say mèm rồi mắng chửi vợ. Thật sự là không tôn trọng chị chút nào. Chị cần ngồi lại xem anh ấy có chịu thay đổi không, chứ cứ vậy mãi thì stress thật!
Ngoc Dung 17-12-2024 20:24:38
Ôi trời, cưới chồng mà phải đoán già đoán non mỗi khi anh ta về trễ, như vậy sống làm sao vui vẻ nổi?
Xuân Hạnh 17-12-2024 19:37:01
Chuyện chồng không chịu báo tin về trễ nghe qua thì nhỏ, nhưng tích tụ 5 năm thì không nhỏ chút nào. Người ta không yêu cầu báo cáo mà chỉ là thông báo để đỡ lo thôi, vậy mà cũng không làm được thì đúng là khó hiểu thật!
Không thể vội vàng kết luận sếp đã có tình cảm đặc biệt với bạn hay đã “mở ngỏ trái tim” thông qua việc đồng ý nhận quà.
Nếu tin tưởng rằng tình bạn của mình là trong sáng, hai em phải có sự can đảm, tự tin công khai tình bạn đó, chứng minh được sự trong sáng.
Nếu không thể lấy lại chiếc nhẫn ấy, anh hãy tự nhủ rằng mình vẫn còn giữ ký ức về mẹ bằng nhiều cách chứ không phải chỉ qua một chiếc nhẫn.
Điều quan trọng là con học gì được từ con đường đã chọn. Hãy để con học đi bằng đôi chân mình dẫu vòng vèo hay vấp ngã.
Điều chị cần không phải là đòi hỏi họ hàng chồng chấp nhận mà là được công nhận quyền làm mẹ công khai, đường hoàng.
Lấy chồng không có nghĩa em cắt đứt hoàn toàn trách nhiệm với gia đình, mà là có thêm một người để cùng sẻ chia, gánh vác.
Cảm xúc dồn nén lâu ngày sẽ trở thành rào chắn, khiến vợ chồng ngày càng xa nhau.
Điều chị có thể làm được nhiều nhất và quan trọng nhất là hướng dẫn, trò chuyện với con; dẫn dắt cảm xúc, suy nghĩ của con.
Khi cuộc sống không như ý không có nghĩa chúng ta đã làm gì sai. Việc trách mình, trách người không giúp ta giải quyết vấn đề.
Sự tự chủ không đến từ việc có đi làm hay không mà đến từ cách mình suy nghĩ, ra quyết định và đặt giới hạn cho bản thân.
Điều anh cần tìm không phải là người “ở nhà” hay “đi làm” mà là người thật lòng muốn cùng anh xây dựng tổ ấm một cách bền vững.
Nếu chị vẫn đặt niềm tin vào chồng và mong muốn giữ gìn hôn nhân, hãy chọn cách hỏi trực tiếp với thái độ mềm mỏng, chân thành.
Em hãy để mẹ được lựa chọn cách giải quyết phù hợp với tính cách, suy nghĩ, tình cảm... của chính bà.
Nếu anh ấy quen được chiều chuộng mà không biết san sẻ, điều đó sẽ lặp lại sau hôn nhân, không phải vì ác ý, mà vì thói quen.
Nếu hết sức chân thành, hết sức mong mỏi và hết sức chú tâm, ta sẽ tìm ra người đó và người đó sẽ tìm ra ta.
Hãy thử hình dung liệu sau ngày cưới em sẽ hạnh phúc hơn hay đó sẽ là chuỗi ngày nặng nề, đau khổ.
Hãy động viên con từ từ quan sát bản thân, sống thật với chính mình.