PNO - Chính những người tự lập, tự mình vươn lên là những người hiểu rõ hơn ai hết giá trị của mỗi đồng tiền kiếm được, giá trị của những sự hỗ trợ đúng lúc, đúng thời điểm.
Chia sẻ bài viết: |
chinh 21-05-2022 13:47:10
Hoàn cảnh của bạn cũng gần giống với mình bây giờ. Lấy chồng đã hơn tám năm, nhưng lúc nào mình cũng mệt mỏi, bởi không phải mình chồng như vậy, mà ngay đến cả mẹ chồng mình cũng vậy. Khi nhà ngoại có gì cho cháu, cho con, là bà tỏ ra khó chịu, rồi chọc ngoáy chồng mình, không muốn chồng mình dính dáng đến nhà vợ. Mỗi lần nhà ông bà ngoại có việc xin đến nhà ông bà chơi còn khó. Mình cảm thấy mệt mỏi vô cùng!
Kim 13-05-2022 18:22:15
Theo tôi, bằng lời lẽ dịu dàng, và có cả yếu đuối như chị Hạnh Dung đã bày vẽ. Lựa những lúc thuận tiện, vui vẻ nhất em hãy nói chuyện một cách cụ thể với anh. Nếu không nhờ cậy, vay mượn tiền và sự giúp đỡ của ba má. Có nhiều người khổ đau trong hoàn cảnh này. Anh phải cực khổ lo toan, ba má buồn lo thương cháu ngoại thiếu thốn, con gái vất vả và đứa con rể quá tự trọng nên phải nhiều lo toan. Nhất là em hãy "đánh động" vào lòng thương con trẻ của anh ấy. Gợi mở cho anh thấy thời bây giờ, đa số trẻ con được ưu tiên, sung túc không chỉ tình cảm tinh thần mà cả vật chất. Mến chúc gia đình em luôn hạnh phúc, em được thoải mái nhiều hơn trong cuộc sống, cháu bé ngoan và mau lớn.
Cháu cần suy nghĩ: cháu và người bạn trai có đủ được những điều kiện để cho đứa trẻ một cuộc đời tốt đẹp hay không?
Cả hai đều đã trưởng thành và tự chịu trách nhiệm được về hành động của mình, không cần thiết phải có sự can thiệp của người lớn.
Mình làm hết trách nhiệm, làm vì bản chất của mình là vậy, không phải vì người khác hời hợt, phụ lòng mà mình thay đổi bản chất ấy.
Vợ chồng có thể không còn là vợ chồng. Nhưng cha mẹ con cái thì luôn luôn sẽ là cha mẹ con cái.
Hãy bình tĩnh, vui vẻ tận hưởng những tháng ngày của mình, và để người yêu có thời gian tự do cảm nhận tình cảm của anh ấy với gia đình cũ.
Em có một niềm vui rất lớn: đứa bé sắp ra đời. Hãy nghĩ tới con, để con trở thành niềm vui chung của vợ chồng em.
Em hãy tự kiểm điểm lại xem, bắt đầu từ lúc nào, em và người yêu trở nên cách biệt, xa lạ, và khác nhau đến vậy.
Riêng một chi tiết anh ấy muốn đưa bà lên để phụng dưỡng, chăm sóc, đã thể hiện đó là một người đàn ông sống trách nhiệm và tình cảm.
Thay đổi một thói quen là việc khó. Em cần bắt đầu bằng sự cởi mở, thông cảm và thống nhất của vợ chồng.
Hạnh phúc nào bằng khi nhìn thấy lấp lánh trong mắt người yêu sự tán thưởng, lời khen ngầm nhẹ nhàng "Em đẹp quá".
Nếu thực sự anh ấy mang tính trăng hoa, viễn cảnh chồng vẫn lét lút quen ai đó bên ngoài như em dự đoán hoàn toàn có thể tái diễn.
Việc chồng em yêu cầu em đóng góp tối thiểu cho đời sống chung là chuyện theo chị cũng không có gì gọi là tính toán hay keo kiệt như em nghĩ.
Chị nên bình tĩnh nói chuyện với con dâu về cách giáo dục con: đánh con liệu có tác dụng tốt cho việc dạy con hay không?
Ai đến nơi làm việc cũng mong có bạn bè, có người ủng hộ, chia sẻ. Em cứ tin vậy đi, để mạnh dạn tìm bạn và kết bạn.
Những khó khăn, khác biệt... là ngọn gió thổi tắt những tình yêu yếu ớt, nhỏ bé, nhưng sẽ làm bùng cháy mạnh mẽ hơn những tình yêu lớn.
Tất cả mọi việc bây giờ là sự lựa chọn của anh. Mọi sự can thiệp của chị lúc này đều chỉ có thể làm cho tình huống xấu đi mà thôi.
Đừng để mình biến thành, cũng cương quyết không để cho kẻ khác biến mình thành con mồi thơ ngây, ngu ngốc, tội nghiệp.
Em nhất định chỉ có thể chung sống với người mang đến cho em cảm nhận tình yêu.