Vòng vèo nhà sách, rồi cà phê đã chín giờ tối. Mặc tôi chưa uống xong ly sinh tố, anh đã hối về vì 'sợ má anh la'.
Khi tôi có thai, chồng nhỏ to khuyên em đi phá thai vì 'giờ chưa phải lúc'. Khi cãi nhau, anh ta cố tình đẩy tôi ngã, cú ngã đó làm tôi mất con.
Tôi đang mang thai đứa con trong bụng thì nhận được tin sét đánh về việc anh đã có người khác và muốn ly hôn.
Chồng tôi bảo người yêu là đã ly dị vợ, chỉ tạm thời sống chung trong thời gian tôi chưa tìm được chỗ ở mới. Khổ tâm hơn, cô ấy đã có thai với chồng tôi.
Ngày Quốc tế phụ nữ năm nay, món quà đắt tiền của bạn trai khiến em vừa bất ngờ vừa ngại ngùng. Thế nhưng sau hôm đó, anh cứ gợi ý em phải "lại quả" quà 8/3 cho anh. Dẫn anh đi ăn thì anh đòi nhiều hơn...
Đứng trước những lựa chọn, mà lựa chọn nào cũng có điều được – mất đan xen, tôi cảm thấy quá khó khăn để đưa ra một quyết định không làm tổn thương đến những người thân, cũng không làm bản thân tiếc nuối.
Tôi gặp lại chồng trước tòa, anh không nhìn tôi lâu và cố lảng tránh. Sau hôm nay, chúng tôi là người dưng.
Mộng Cầm và Khả Tú, hai cô gái sắp chạm ngõ ba mươi, đã tìm thấy nhau sau nhiều tháng ngày cô đơn hoặc 'yêu chưa đúng người'. Tình yêu của họ bắt đầu một cách nhẹ nhàng, bình dị nhưng bền chặt và ấm áp.
Hai người đàn bà cùng quằn quại trên đất, hăng tiết vừa chửi vừa đánh. Chị cứ tưởng có lúc mình sẽ ngất đi, thế mà mắt chị vẫn thấp thoáng thấy anh thờ ơ, chẳng hề bênh vực, xin lỗi chị một lời.
Tôi không nề hà bất cứ việc gì từ nghề bốc vác, xe ôm, cho đến cả việc bưng bê ở quán. Khi em đưa những thông báo về tiền học phí tôi luôn nhìn vào số tiền và hạn nộp cuối cùng...
Bạn đừng bao giờ nghĩ rằng hi sinh vài năm của gia đình, để đánh đổi lấy sự nghiệp. Vì có những khoảnh khắc đã đi qua sẽ không bao giờ quay trở lại, có những thứ lỡ mất đi sẽ không bao giờ tìm lại được.
Ngày anh về báo mới được lên chức, tôi đâu có ngờ đó là kết quả của những cuộc mây mưa vụng trộm, lén lút. Tôi cứ nghĩ anh là người cầu tiến, chăm chỉ, chứ đâu có nghĩ rằng anh lại hèn hạ, đốn mạt như vậy.
Anh nói với tôi chuẩn bị đồ đạc để anh đi công tác 2 ngày, tôi vui vẻ làm điều đó để rồi phát hiện ra sự thật quá phũ phàng.
Khi biết tôi sắp cưới, bỗng nhiên Linh quay lại làm um lên, dù sau khi chia tay tôi, cô ấy đã yêu người khác và còn công khai ảnh tình tứ trên facebook.
Cứ tưởng tượng cảnh họ ôm ấp nhau trên giường, cùng ôn lại kỉ niệm của 5 năm đó, tôi lại muốn hất đi tất cả, muốn lao ra khỏi căn nhà này. Làm sao tôi có thể tin họ chỉ có một đêm?
Khi cửa phòng vừa mở anh đã ôm chầm lấy tôi, nói rằng đã mong chờ ngày này quá lâu rồi. Tôi bỗng dưng mềm nhũn, để mọi sự thuận theo ý anh, để bao nỗi khao khát của bao ngày thiếu thốn trỗi dậy.
Mua một bó hoa đẹp, tự thưởng cho mình, vừa thoát ra khỏi được bi kịch, vừa khiến cho áp lực của ngày 'ai cũng phải có quà' không trở nên quá nặng nề. Chị cần hồi phục và rạng ngời để cho chính chị, cho con gái...
Sáng sáng, ông dậy sớm rửa cốc chén, quét sân vườn trong khi bà tranh thủ tập thể dục. Đến giờ cơm nước, bà làm thức ăn thì ông nấu nồi cơm. Trong bữa cơm, bà gỡ xương cá cho ông, còn ông lấy nước cho bà.
Buông bỏ bớt để thấy trời đất thênh thang, tự mang đến niềm vui, sự an yên cho bản thân mình em nhé. Em cứ đi để lúc nào nhìn lại, thấy rằng ta đang hiện hữu giữa trần gian.
Vì em đơn giản là một người đàn bà, cũng khát khao lắm những yêu thương.
Và hơn lúc nào, tôi nhận ra, mình không yêu chồng nhiều như tôi từng nghĩ.
Tôi không thể đếm nổi mình đã khóc bao nhiêu lần kể từ ngày đặt chân về nhà chồng bởi bà mẹ chồng quái ác, cay nghiệt và người chồng “mãi không chịu lớn”.
Yêu nhau được hai năm thì chúng tôi xảy ra "chuyện ấy". Thực sự em không muốn lắm nhưng tôi đã nài ép, trấn an em rằng đằng nào sau khi em ra trường và ổn định công việc thì hai đứa cũng cưới.
Nhiều khi tôi tránh, bảo bận, em còn tìm đến tận nhà để gặp. Mà mỗi lần gặp em thì tôi đều… kiệt sức.
Hóa ra, anh đã lừa dối, phản bội chị từ cách đây rất lâu rồi.