Những lời nói của cha đánh trúng vào tâm tư nặng trĩu trong lòng tôi khi ở rể nhà vợ, chỉ có điều tôi không biểu hiện ra ngoài.
Rõ ràng bạn đang sống thử với bạn trai. Tôi bất an, bởi tôi biết yêu nhau đến mấy thì việc bên nhau 24/24 sẽ rất nhanh dẫn đến ngột ngạt.
Giang ngỡ ngàng khi thấy nhà mới đông đúc người của gia đình chồng từ quê vào ở. Cô nghĩ, biết vậy hồi đó đừng cất nhà...
Cuộc hôn nhân thất bại dạy tôi nhiều điều, cần bớt tin, bớt kỳ vọng và bớt yêu. Vậy nhưng, mọi thứ đã khác khi tôi gặp anh.
Cánh cửa mà người ta hay “đóng lại bảo nhau” ấy vô hình mà nghiệt ngã lắm...
Hầu hết những lần chị cần thì anh đều mất hút. Bao năm chung sống, chỉ anh cậy nhờ chị chứ chị chẳng cậy nhờ gì được anh.
Thu vén tuổi già là việc làm sáng suốt chứ không phải lẩm cẩm. Mỗi gia đình mỗi cách, tùy theo điều kiện.
Mẹ tôi bị tiền đình, chỉ cần thời tiết thay đổi là đau đầu nhưng bà nói do phong thuỷ nhà chúng tôi bà mới bị như thế.
Tai tiếng chồng vỡ nợ khiến Diệu lẹt đẹt bao năm, không thể lên cao trong sự nghiệp, dù cô là nhà giáo giỏi.
Tối ấy, tôi đi ăn cùng bạn, sau khi uống vài chai bia, chúng tôi đi bộ một vòng. Bất chợt, bạn tôi nói: “Kìa, ai như chồng cậu?”.
Chúng ta trì hoãn uống những tách trà vì mãi lo lắng, phục vụ chồng, con... Những ly trà pha ra rồi để đó sẽ dần nguội ngắt, phải đem đổ bỏ...
Thời buổi kinh tế khó khăn, những mối quan hệ quanh tôi chẳng ai đủ số tiền mặt ấy, dù họ đều muốn “cứu” tôi khỏi tình cảnh mất đất.
Lần này, chị không còn càm ràm trách móc chồng, nhưng trong đầu nung nấu ý định ly hôn.
Dù là đâu, anh và tôi, mỗi người giữ cho mình một vị trí quan trọng, ý nghĩa với người kia.
Chị vẫn quán xuyến công việc nhà cửa, con cái chu toàn, nhưng không còn cố gắng để làm hài lòng chồng như trước.
Mẹ tôi có ý tốt, bà không muốn con dâu đi vào vết xe đổ, tránh để cô ấy thiệt thòi, càng không muốn gia đình tôi tan vỡ. Thế nhưng...
Vừa chăm con, vừa tranh thủ bán hàng online. Sau 3 năm kể từ ngày vợ chồng cô chia tay, đời sống vật chất của mẹ con Hoa đã tạm ổn.
Hoa Lê ly hôn. Chuyện quá bất ngờ, bởi vợ chồng Lê vốn rất hạnh phúc...
Con gái lớn nói đùa: “Chỉ cần cha mẹ bớt cãi nhau thì chuyến du xuân mỹ mãn với tụi con rồi”.
Vợ rất lạnh lùng, ai hỏi thì trả lời chứ không hỏi thăm trước. Tôi đau đầu vì những lời phàn nàn của gia đình về thái độ khinh khỉnh của vợ.
Sẽ ra sao nếu ta mãi đổ lỗi cho người khác, rằng tất cả đã đẩy cuộc đời ta vào bước khốn cùng?
Vợ hỏi tới tiền, cậu phân bua không đủ cho kế hoạch A, kế hoạch B; mà mọi kế hoạch đều không có bóng dáng vợ con.
Thấy chồng dạo này có những biểu hiện lạ, chị Nhàn lén kiểm tra điện thoại. “Anh hứa sẽ yêu em trọn đời.” Mặt chị biến sắc.
Cô không thèm nói, không thèm can thiệp. Nhưng cảm giác chán ghét càng lúc càng nặng nề.
Chị Linh bảo: “Ly hôn vì vô thế phải ly hôn, chớ mình còn thương ảnh lắm".