Kết quả tìm kiếm cho "vui ve"
Kết quả 25 - 36 trong khoảng 164
Những cái tết Trung thu xưa mỗi khi nhớ lại luôn lung linh, ảo diệu, bởi không chỉ bát ngát trăng đêm, mà còn bát ngát tình người.
Mẹ chưa cho con một cái hẹn rõ ràng được. Tạm thời dịch giã thế này, cứ ở yên trong nhà cái đã. Học xong, con giúp ba gieo hạt, trồng cây...
Trái keo giờ hiếm thấy, nhưng mùa hè vẫn còn, khoảng trời xanh kia luôn còn - như ký ức tuổi thơ của chúng ta luôn còn.
Thời bây giờ bột xay bằng máy, ít ai dùng cối đá như ngày xưa. Cái cối làm nên cơm gạo ngày nào giờ nằm im lìm trong kho củi.
Là một phần ký ức trong xanh, bình yên của làng quê một thuở, những hàng rào râm bụt trổ bông đỏ thắm nay chỉ còn trong hoài niệm.
Mỗi khi nhà có giỗ, cả xóm xúm lại gói bánh tét, bánh ít, đổ bánh bông lan, làm bánh bò. Vậy là bếp củi quê cháy đỏ rừng rực ngày đêm.
Riêng tôi, mỗi kỳ nghỉ hè, ba bảy hai mốt ngày đều ăn xôi của ngoại, hết xôi đỗ lại chuyển sang xôi bắp, chán xôi bắp lại chuyển sang xôi đỗ.
Chén cơm nấu từ gạo trên nương, cá bắt từ vực, chấm với mắm cay, ăn xong làm một tô canh chua chua thanh thanh.
Nhắc tới chuối, là nhắc tới cả trời kỷ niệm. Thời đó, chuối trong vườn nhiều, nên trong nhà gần như lúc nào cũng có chuối ăn, đỡ đói.
Xem như mùa hè năm nay, Kem có thêm cơ hội rèn thêm bản lĩnh xa cha mẹ, một mình thích nghi chung sống "vui vẻ không quạu" bên ông bà nội.
Nửa đêm tỉnh ngủ nghe ba thì thầm với mẹ: “Bà ráng cho tiền con Út. Mình ở nhà ăn sao cũng được. Nó ở xa, ăn khổ sức đâu học hành…”.
Đúng là mấy cái ấm đun siêu tốc bằng điện thì tiện lợi, còn cái ấm nhôm của má là cả một bầu trời tuổi thơ.