Vào tù vì rượu

10/04/2014 - 17:32

PNO - PN - Ngày mới cưới, anh làm công nhân, dù lương không cao nhưng có công ăn việc làm ổn định. Trước khi cưới, anh hứa sẽ chu toàn con cái, cơm nước để chị tiếp tục học lên đại học cho thỏa ước mơ của chị. Nhưng khi chị có...

edf40wrjww2tblPage:Content

Vợ mang bầu mệt mỏi, sau giờ làm thay vì về nhà với vợ, anh lại đàn đúm với bạn bè. Mật độ đi nhậu của anh cứ tăng dần theo thời gian. Ngày trước, anh chỉ nhậu vào tối cuối tuần thì sau đó hằng tuần, anh đi nhậu đến ba bốn bận.

Vừa sinh con được ba tháng, chị bấm bụng gửi con cho bà nội, tất tả làm thêm đủ việc, từ giúp việc nhà đến bán quán cơm. Một ngày, chồng chị thất thểu đi về, báo với chị là anh nghỉ việc. Nguyên nhân mất việc thật lãng xẹt. Vì trong bàn nhậu, rượu vào lời ra, anh đã đánh nhau với một công nhân. Người công nhân ấy là cháu của anh trưởng phòng. Anh sợ bị “đì” nên tự ý xin nghỉ trước. Gánh nặng lại dồn lên vai chị.

Vao tu vi ruou

Con được hơn một tuổi, chị gạt nước mắt gửi con về cho bà ngoại ở tận Ninh Bình. Ngày chị làm công nhân, tối về phụ bưng bê ở các quán ăn, kiếm thêm tiền nuôi con. Chồng chị cũng nài nỉ vợ sắm cho một chiếc xe máy để anh chạy xe ôm. Nhưng chạy được cuốc nào, anh “xào” cuốc đó. Từ khi tham gia đội quân xe ôm, số bạn nhậu của anh lại càng nhiều hơn. Lịch nhậu của anh dày hơn.

Chạy xe được vài tháng, một lần nhậu say, anh ngã gãy xương sườn. Chị phải bỏ hết công ăn việc làm, vào bệnh viện nuôi chồng. Thời gian đó chị lo lắng, mệt mỏi, gầy sọp. Anh khỏe lại, miệng hứa một hai sẽ bỏ nhậu. Chị lại nhẹ dạ tin chồng, nghỉ làm công nhân, sắm xe bán nước giải khát đầu hẻm để gần con và dễ bề kèm cặp chồng. Thời gian đầu, anh chăm chỉ phụ vợ bưng bê nước, bào đá, lấy hàng, trông con. Vì bán buôn cả ngày lẫn đêm, anh cũng không có cớ đi nhậu. Chị mừng thầm khi thấy chồng đã tu tâm dưỡng tính, lo làm ăn.

Nhưng chỉ một tháng sau, anh bắt đầu “buồn miệng”, đứng ngồi không yên. Ngày nào anh cũng mở điện thoại, chực chờ xem có “kèo” nào rủ mình đi nhậu. Nếu họ không gọi thì anh chủ động rủ rê. Nhiều bận, khách đông, chị vừa giữ con, vừa bào đá, vừa xay sinh tố… Chị gần như ngộp thở với công việc, ngược lại anh thoải mái chén tạc chén thù. Nhiều lần anh lấy tiền của vợ mua bia về xếp đầy trong tủ đá. Anh ngồi uống tì tì ngay tại xe sinh tố. Không thể nhịn nổi, chị nổi cáu, quát nạt chồng. Đám bạn anh tự ái, bỏ về. Anh giận vợ, nói chị làm anh mất mặt. Từ đó, anh vẫn lấy tiền của vợ đều đều, chỉ khác là nhậu ở ngoài. Một lần uống say, anh gây gổ với người bạn. Trong khi nóng giận, anh rút chai bia, đập bể và đâm bạn trọng thương.

Trên đây là câu chuyện cay đắng của chị ruột tôi. Từ ngày anh rể bị bắt tạm giam, chị tôi lại một mình quần quật buôn bán, chăm con và tranh thủ thời gian thăm nuôi chồng. Những khi gặp nhau trong trại tạm giam, anh nước mắt ngắn dài, tỏ ra hối hận. Chẳng biết sau lần này, liệu anh có đủ mạnh mẽ quyết tâm để rời xa ma men, hay vẫn chứng nào tật nấy?

 NGỌC VŨ

Bài tham gia diễn đàn xin gửi về địa chỉ: vi motchunhau@baophunu.org.vn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI