Kết quả tìm kiếm cho "khong yeu vo"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 43
Người ta không thể siết chặt tay nhau khi lòng nguội lạnh. Người ta không thể siết chặt tay nhau nếu tình yêu thương, khát khao bảo bọc, gắn kết không có.
Trong mắt mọi người vợ chồng anh là cặp đôi hoàn hảo, không điều tiếng và luôn êm ấm. Vì vậy chị vẫn quyết không ly hôn, và anh chẳng hề có cái gọi là nhà để đi về.
Nhìn cảnh nhà cửa bề bộn, dơ dáy, hai con mặt mày hốc hác tự chơi với nhau, trong khi anh mải lo ăn nhậu cùng bạn bè, hát hò vui vẻ, chị đâm bực mình. Dằn lòng không được, chị lớn tiếng...
Anh không còn đeo nhẫn cưới nữa, nhiều lần bạn chị thắc mắc. Nhưng phía sau ngón áp út trống trơn ấy của anh, là cả một câu chuyện dài...
Người chồng từ bỏ chức danh và việc làm ở một tập đoàn kinh tế lương cao. Người vợ rời bỏ vị trí của một giáo sư ngôn ngữ. Họ mang theo tình yêu tới Sài Gòn, thế là đủ.
“Em yêu anh, vì bên anh, em được là chính em” - đó là tuyên ngôn của các cô gái trước khi nhận lời cầu hôn. Nhưng sau một thời gian chung sống, không ít người lại cảm thấy “tự do, nhưng sao không hạnh phúc?”.
Trong những lúc không làm chủ được cảm xúc, anh nói tính tôi hồ đồ giống má. Anh sợ nếu cưới tôi, gia đình sẽ lâm vào bi kịch như khi xưa ba má anh đã từng...
Tôi ngước mắt lên hỏi anh: “Có phải anh có người khác?”. Anh vụng về chống chế: “Anh nghĩ giữa chúng ta không phải là yêu”.
Hà mới là "món ăn tinh thần" của chồng tôi, cho chồng tôi sức mạnh để gượng dậy. Tôi cay đắng mà không thể lên tiếng. Anh đang đau ốm, yếu đuối thế kia, tôi làm dữ, hóa ra là không biết điều.
Có rất nhiều cuộc hôn nhân mà vợ chồng sống với nhau chỉ như hai người chung một nhà trọ, khá hơn thì mỗi người một phòng và rất hạn chế nói chuyện với nhau, trừ khi liên quan đến tài sản chung hay con cái.
Anh có nhận ra, khi anh muốn có cuộc sống tự do chẳng vướng bận em, thì trái tim em cũng đang dần khép lại. Và anh, anh đang dần đứng ngoài cánh cửa sẽ vĩnh viễn đóng?
Anh có nhận ra, khi anh muốn có cuộc sống tự do chẳng vướng bận em, thì trái tim em cũng đang dần khép lại. Và anh, anh đang dần đứng ngoài cánh cửa sẽ vĩnh viễn đóng?