Vì một chữ “t”

28/10/2014 - 17:15

PNO - PN - Sáng, anh e dè mở lời: Em còn… tiền lẻ không, cho anh vay tạm một ít, là lập tức, em gào toáng lên rằng anh thật quá đáng. Nuôi “con mèo” nào mà xài tiền nhiều dữ vậy, mới đây mà đã hết sạch rồi ư? Sao cái số tôi nó khổ...

edf40wrjww2tblPage:Content

Em còn tiếp tục nói một thôi một hồi, trước khi “thí” ra một tờ tiền mệnh giá lớn nhất, rồi đùng đùng dắt xe đi làm. Anh nín nhịn, không nói gì thêm, thật sự thấy cũng tồi tội…

Người ngoài nhìn vào cảnh đó, chắc nghĩ em là cô vợ quá quắt, không biết điều, chồng hỏi có tí tiền mà cũng xài xể. Sao lại có ông chồng hiền và dễ ăn hiếp đến vậy!

Vi mot chu “t”

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Chao ơi, có ai hiểu, đấy không phải là lần đầu tiên anh lâm vào cảnh giật gấu vá vai, chuyện anh “khô máu” chỉ sau vài ngày lãnh lương diễn ra như cơm bữa. Tháng này nối tiếp tháng kia. Hồi mới lấy nhau, em đã vô cùng ngạc nhiên khi biết, sau nhiều năm đi làm, anh hầu như chẳng có đồng bạc nào dành dụm, vật dụng trong nhà cũng lèo tèo. Không tiện hỏi, nhưng rồi em nhanh chóng hiểu ra cớ sự.

Anh có một điểm yếu có vẻ chẳng thay đổi được, là không biết quản lý tiền bạc. Có nhiều anh xài nhiều, có ít cũng… xài nhiều, bao nhiêu cũng hết, mà toàn là những việc không đâu, lặt vặt, bốc đồng.

Em nhiều lần bảo, may mà vợ không bóc ngắn cắn dài, nếu không, vợ chồng con cái chắc đã đi… ăn mày từ lâu rồi. Em từng nhiều lần đổi phương án quản lý túi tiền của chồng, nhưng “binh” đường nào cũng chết yểu. Đơn giản, anh không kiểm soát được mình cần gì, cái gì phải cân đối ra sao…

Nhà mình thường xuyên xào xáo cũng vì tiền nong. Cứ chi xài vô tội vạ, biết đến bao giờ mới có dư, mới có thể mua sắm chút gì đó đáng giá cho gia đình? Có lần em đưa tiền anh đi trả nợ ngân hàng. Anh lừng khừng giữ lại, tiêu thâm vào một ít. Kể từ dạo đó, em hoàn toàn mất niềm tin ở chồng trong việc tiền nong. Cảm giác cuộc sống bất an, thiếu tin cậy nơi chồng rất buồn, anh có hiểu không?

Em vẫn không quên cảm giác muốn… nổi điên khi mở tủ ra, thấy số tiền cất sẵn phòng bất trắc đã không cánh mà bay. Hỏi đến, anh ấp úng bảo, hôm trước kẹt, đã “mượn tạm”, mỗi lần một ít. Nói thật, từ sau lần ấy, vợ chồng với nhau mà em phải kiếm chỗ giấu tiền, cứ như phải đề phòng kẻ gian vậy. Rồi có một dạo, anh “đục” heo đất của con, khi con bất ngờ làm thịt heo, thấy trống huơ, lèo tèo vài ba tờ tiền lẻ, kèm theo lời giả lả của anh là, khi nào lãnh lương ba đền lại cho. Em chỉ còn có thể “bó toàn thân”, hết thuốc chữa!

Làm sao đây anh ơi, khi sức chịu đựng của em thật đã… chạm ngưỡng luôn rồi?

 GIA KHÁNH

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI