Nỗi ám ảnh đau đớn về người bác bệnh hoạn

21/04/2018 - 16:00

PNO - Những giọt nước mắt không xóa đi được sự tủi hờn của cô gái trẻ. Sự ám ảnh hãi hùng về hành vi thô bạo của ông bác luôn đeo bám trong tâm trí của Trang.

Hai ba tuổi, mới ra trường đi làm được một thời gian, Trang còn khá vất vả để bắt nhịp với công việc ở một công ty lớn. Nhất là thời gian gần đây, mọi việc của cơ quan không mấy suôn sẻ. Những áp lực từ công việc khiến cô gái trẻ căng thẳng. Nhưng Trang chia sẻ, công việc dù vất vả cô cũng còn nhiều cách giải tỏa, điều thật sự cô thấy stress là câu chuyện về ông bác ruột ở xa đang về chơi... Đã rất lâu rồi anh em, họ hàng mới gặp gỡ đầy đủ, mọi người trong nhà thì vui mừng phấn khởi nhưng riêng Trang thì ôm nỗi ám ảnh và khổ tâm vô cùng.

Năm lên chín tuổi Trang bị chính ông bác này quấy rối không thể nào quên được. Năm ấy, ông từ Sài Gòn về thăm quê. Lợi dụng vào một ngày cả nhà đi vắng, ông ta sang nhà và ôm Trang âu yếm. Cô gái nhỏ nghĩ đơn giản đó chỉ là cái ôm tình cảm của một ông bác giống như một người cha dành cho con gái. Nhưng không ngờ ông ta dùng đôi tay thô bỉ của mình để luồn vào ngực cô để vừa xoa, vừa ấn...

Trang lúc ấy còn quá nhỏ, cô không hề có kiến thức giới tính để bảo vệ cơ thể chính mình. Nhưng may mắn, theo phản xạ bị đau và xấu hổ cô đã xô mạnh, đẩy ông ta ra rồi chạy vào phòng đóng cửa và khóc vì kinh tởm... Sự ám ảnh hãi hùng về hành vi thô bạo của ông bác luôn đeo bám trong tâm trí của Trang.

Ông ta là một người thành đạt, sống xa quê, thi thoảng lắm ông mới trở về. Mỗi lần về quê, ông ta luôn được anh em đón tiếp trọng vọng. Tiếng nói của ông trong dòng họ luôn có trọng lượng của một người "mạnh vì gạo, bạo vì tiền". Bởi thế Trang nghĩ, mình có lên tiếng, hẳn cũng không ai tin mình. Hơn nữa, cô xấu hổ, sợ sự trêu chọc, đàm tiếu của mọi người. Cứ thế ôm nỗi lòng đó không thể chia sẻ cùng ai và cô cũng lớn lên với ám ảnh kinh tởm về người bác ruột như thế.

Noi am anh dau don ve nguoi bac benh hoan
Ảnh minh họa.

Lần trở về gần đây của ông ta, Trang cố gạt đi cảm giác xưa cũ. Cô nhủ lòng ông ấy đã bảy mươi tuổi và cũng biết đâu ngày ấy mình nhầm lẫn... thế nên cô cũng cố gắng để xử sự với bác một cách bình thường nhất. Nhưng ông ta lại tiếp tục tấn trò của mình. Ông kêu đau lưng, đau vai và nhờ Trang đấm bóp. Cô nghĩ chắc do tuổi già thì đau lưng mỏi khớp cũng là chuyện thường, nên dù lòng còn lợn cợn chuyện năm xưa cô vẫn giúp ông ta.

Không may cho Trang, cô vừa đấm lưng cho bác thì mẹ cô xách giỏ đi chợ. Khuất bóng mẹ ngoài cổng, lão bác đã hiện nguyên hình là một con người bệnh hoạn. Hắn ngồi phắt dậy ôm choàng lấy Trang, kêu: “Bác thương con nhất, con nằm xuống cho bác ôm cái”. Cô gái trẻ bủn rủn người, kí ức tồi tệ của năm lên chín tuổi ào về. Cô còn đang chết lặng, thì hắn đã luồn tay thoa lưng cô kèm câu nói bệnh hoạn: “Bác cháu mình thi thoảng phải ngủ với nhau cho tình cảm”.

Trang kinh tởm khi hành động của hắn trở nên thô bạo hơn nữa. Và không còn kiêng nể gì nữa, cô vung tay tát mạnh vào mặt hắn rồi vùng bỏ chạy. Vậy mà ngay sau đó bố mẹ Trang về, hắn đã mặc xong bộ vest ngồi nghiêm chỉnh giữa nhà nói cười như không. Trang nhìn vừa ghê tởm vừa muốn ói.

Noi am anh dau don ve nguoi bac benh hoan
Chia sẻ nhói lòng của cô gái trẻ. Ảnh chụp từ facebook.

Chuyện chưa dừng lại ở đó, khi hắn tạm biệt anh em họ hàng trở lại thành phố, hắn còn hai lần gửi ảnh nhạy cảm qua Zalo cho Trang. Chia sẻ với tôi, Trang khóc: Rõ ràng đó là hành động có chủ đích của hắn chứ không phải nhầm lẫn gì hết, mà em không biết phải làm sao?

Tôi biết, Trang quá hoang mang. Ông bác từ xưa đến nay lại được cả dòng họ kính trọng, tiếng nói của cô cháu gái mới lớn lên như Trang sẽ có bao nhiêu sức nặng để mọi người tin, để mọi người không cho rằng cô dựng lên câu chuyện tày trời? Nhất là  ông bác đó lại là con người vừa giàu có vừa có uy tín?

“Từ hôm ông ấy đi, em ngủ cũng giật mình vì sợ. Làm sao để em thoát khỏi sự ám ảnh ấy?”. Cô nói trong nước mắt mà tôi thương đến thắt lòng. Người yêu Trang những ngày này lo lắng cho cô khôn nguôi. Chàng trai tốt bụng ấy nghĩ cô quá áp lực về công việc, mà không biết rằng thực ra cô đã bị khủng hoảng tâm lí. Tôi khuyên Trang nên nói với bố mẹ. Cuộc trò chuyện ấy ít nhất sẽ giúp cô giãi bày tâm trạng. Đồng thời chỉ rõ cho bố mẹ cô nhận rõ bộ mặt thật của con người đạo đức giả kia. Từ bố mẹ Trang, câu chuyện sẽ dễ dàng lan đi hơn, để mọi người cùng nhận diện vấn đề đúng nhất.

Câu chuyện bảo vệ cơ thể chính mình của các bé gái, của cả các cô gái trẻ như Trang khỏi sự xâm hại của chính người thân không còn là câu chuyện mới. Vấn đề là chúng ta hãy chia sẻ và mở lòng với nạn nhân trong những câu chuyện đau lòng ấy để họ được giãi bày, được thấy cái ác dứt khoát phải được lên án và bị trừng trị một cách thỏa đáng nhất.

Đinh Hương

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI