Mình cưới đi, rồi ly hôn…

05/12/2017 - 06:00

PNO - Tôi đã nhìn thấu kết cục của cuộc hôn nhân này, nhưng không có cách nào quay đầu lại. Ngày cưới, tôi chỉ biết rớt giọt nước mắt đau lòng. Thế mà có nhiều người vẫn nghĩ đó là giọi nước mắt của hạnh phúc.

Lễ cưới của chúng tôi diễn ra chóng vánh và bất ngờ. Mọi người vẫn nói rằng đó là cưới chạy tang. Thật không dễ dàng khi mà mẹ tôi đang nằm trên giường bệnh, chỉ còn chờ những ngày cuối cùng của cuộc đời. Thời gian để bà sống không còn lâu nữa, trong khi tôi là đứa con gái duy nhất. Ước vọng của bà là được thấy tôi bước lên xe hoa về nhà chồng rồi mới yên lòng nhắm mắt ra đi. Nếu tôi có một tình yêu trọn vẹn thì tôi có thể hạnh phúc để mẹ chứng kiến khung cảnh ấy. Nhưng không, mọi thứ với tôi mỗi ngày lại đang vỡ vụn. Tôi càng tiến gần đến ngày kết hôn thì lại càng muốn trốn chạy.

Chúng tôi yêu nhau được 3 năm, khoảng thời gian này tôi và anh vẫn còn lao đầu vào sự nghiệp. Tình yêu chưa quá chín nhưng cũng đủ những cung bậc hẹn hò, thề hẹn. Tôi đã mơ đến ngày được mặc váy trắng, tay cầm bó hoa xinh, cùng anh bước đi dưới sự chúc phúc của họ hàng, người thân, bè bạn. 

Nhưng mọi thứ đều không hề hoàn hảo. Đúng lúc chúng tôi bàn tính đến chuyện kết hôn thì mẹ tôi phát hiện bệnh nặng giai đoạn cuối. Thời gian bà còn sống chỉ được tính bằng ngày. Những khi khỏe lại một chút, bà bày tỏ tâm nguyện muốn tôi kết hôn, yên bề trước khi bà nhắm mắt. Bà nói không muốn chuyện bà mất lại làm tôi dang dở chuyện chồng con. Bà chỉ muốn tôi được hạnh phúc, có người san sẻ lỡ bà có mất đi.

Minh cuoi di, roi ly hon…
Tôi đã mơ đến ngày được mặc váy trắng, tay cầm đóa hoa xinh, cùng anh bước đi dưới sự chúc phúc của họ hàng - Ảnh minh họa

Tôi đau đớn, chắc chắn tôi không muốn kết hôn vào lúc này. Làm sao tôi có thể hạnh phúc lấy chồng khi mà mẹ mình đang trong cơn hiểm nghèo như thế? Làm sao tôi có thể lo cho chuyện của mình trong những ngày cuối đời của mẹ? Thế nhưng trước áp lực bà đưa ra, trước sự nài nỉ xé tâm can của bà, tôi chấp nhận cùng anh đăng ký kết hôn.

Thế mà gần ngày cưới, đúng lúc đang ở trong phòng bệnh của mẹ, tôi nhận được những hình ảnh anh ngoại tình. Trên một chiếc giường trắng tinh là cảnh anh khỏa thân ôm ấp một cô gái lạ, một cô gái nóng bỏng gấp chục lần tôi. Anh vòng tay trước ngực cô ấy, thoải mái ôm ấp, sờ mó. Tự nhiên nước mắt tôi chảy ra không ngừng. Tôi không thể khóc nấc lên, nhưng nước mắt cứ trào ra. Chúng tôi đã đăng ký kết hôn rồi kia mà, chúng tôi đã chuẩn bị cưới rồi kia mà. Ba năm yêu nhau, cộng với thời khắc tôi đang phải cố gắng oằn mình lo cho mẹ, chịu nỗi đau sắp mất người thân yêu nhất, chẳng lẽ tất cả những điều ấy anh không hiểu? Chẳng lẽ ông trời mang cho tôi chừng đó nỗi đau là chưa đủ hay sao?

Hôm ấy, tôi chỉ có thể giải thích với mẹ rằng tôi khóc vì thương mẹ. Thế rồi tôi lại dụi đầu vào lòng bà mà khóc nức lên. Tôi không muốn bà lo lắng, một người gần đất xa trời không nên biết tất cả những điều này. Tôi cắn chặt răng, nhẫn nhịn.

Theo pháp luật, tôi giờ đây đã là vợ anh, nhưng theo cái tình, tôi cảm thấy anh và mình hoàn toàn là người xa lạ, dù rằng chưa hề về chung một nhà, chưa hề đầu gối tay kề ngày nào. Lý trí bảo tôi rằng cần ly hôn ngay lập tức, nhưng trái tim tôi mách bảo rằng không thể để mẹ mình đau lòng.

Minh cuoi di, roi ly hon…
Tôi sẽ cưới, rồi sẽ ly hôn - Ảnh minh họa

Tối hôm đó, tôi hẹn gặp anh, không nói nhiều, không trách móc. Tôi chỉ đưa ra những hình ảnh thắm thiết của anh trong khách sạn. Rồi nói một câu rất nhỏ: “Mình vẫn cưới, rồi ly hôn”.

Anh cuống cuồng, không ngờ rằng tôi lại biết chuyện anh ngoại tình. Anh quỳ rạp xuống xin lỗi. Nhưng tôi thản nhiên không xúc động. Tôi chỉ nói rằng việc cuối cùng tôi mong anh giúp mình là hãy để tôi hoàn thành tâm nguyện của mẹ.

Ngày cưới, tôi xinh đẹp trong chiếc váy cô dâu, nắm tay anh vào lễ đường nhưng nước mắt không ngừng tuôn. Anh ta không dám nhìn thẳng vào mắt tôi, không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ tôi. Tôi cắn chặt môi mình, nhưng bước đi cùng anh ta trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Người chồng hợp pháp của tôi chỉ là một kẻ phản bội, chỉ biết bản thân mình, nỡ lòng lên giường với một người khác ngay gần kề ngày cưới. Mẹ tôi hoàn toàn không biết gì, bà nhìn theo, mãn nguyện và hạnh phúc.

Rồi sau tất cả, tôi sẽ ly hôn với chồng mình. Tôi sẽ để mẹ an lòng mà tin tưởng rằng con gái bà được hạnh phúc, có riêng bến đỗ cho đời mình, để bà không băn khoăn, hối tiếc gì nữa. Tôi sẽ lại là cánh chim không mỏi, bay hoang hoải mà đi tìm một nơi chốn khác cho riêng mình. Tôi tin sau lễ cưới này, dù cho chúng tôi ly hôn thì tôi cũng có được một sự an yên cho chính mình, đó là hoàn thành ước nguyện của mẹ mình. Với tôi, thế là đã đủ!

T. Hiền (TP.HCM)

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI