Đã lấy chồng, không được có bạn trai?

08/12/2018 - 10:00

PNO - Chúng ta chỉ phải xấu hổ với kiểu bạn bè khiến ta trở nên xấu, lôi kéo ta làm việc sai, chứ phụ nữ có chồng mà có bạn trai thì sao lại phải xấu hổ.

Ngày nọ, đang vô tư trò chuyện với anh bạn trong một quán cà phê, tôi bất chợt có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Quả nhiên, một cô bạn vừa bước vào quán, đang tròn xoe mắt nhìn tôi. Tôi hiểu ngay sự tình. Có vẻ hình ảnh tôi đang cà phê cùng “trai lạ” khiến bạn ngạc nhiên.

Tôi chẳng giải thích gì. Đơn giản vì anh bạn đang ngồi cùng tôi chỉ là bạn bình thường, không đặt trong dấu nháy hay ngoặc đơn, ngoặc kép nào cả. Hơn nữa, tôi mà phân trần, có khi bạn lại khó xử. Dù chúng tôi đã mời cô bạn ngồi chung cho vui, cô ấy vẫn “tế nhị” rút đi, với ánh mắt nhấp nháy kiểu “để hai người được tự nhiên” và nụ cười bí ẩn ra điều vừa khám phá một bí mật động trời về tôi vậy.

Da lay chong, khong duoc co ban trai?
Ảnh minh họa

Trưa ấy, gặp lại trong công ty, cô bạn hỏi thăm tới tấp về anh bạn trong quán cà phê; nào là anh ấy bao nhiêu tuổi, làm gì, ở đâu, quen lâu chưa, chồng tôi có biết không… khiến tôi từ buồn cười chuyển sang cáu, vì bạn hiểu lầm và đang trầm trọng hóa vấn đề. Từ hôm ấy trở đi, ánh mắt cô nhìn tôi như khang khác.

Quả thực, nghĩ đến cánh phụ nữ hay đưa chuyện, so đo, soi ngó nhau từng chút một, tôi thấy sợ. Không biết có phải vì vậy mà từ nhỏ, tôi thích chơi với bạn trai hơn. Lũ bạn trai khoáng đạt, nghĩ gì nói nấy, không vòng vo, không điệu đà hay làm màu như con gái. Vài cậu bạn ngày bé vẫn thân thiết với tôi đến giờ, chồng tôi cũng biết và chẳng nghĩ ngợi gì.

Có lần, chồng tôi nằm viện, người nhà ở xa chưa kịp lên, cậu bạn thân vô thăm, thấy tôi tất bật nên ở lại trông giúp ông xã, để tôi tới lui lo con cái, nhà cửa, công việc này nọ. Bạn bè, người quen vô thăm cứ tưởng bạn là người nhà. Tôi vẫn thầm cảm ơn bạn, vì nếu không có bạn lúc ấy, chắc tôi đã nằm bẹp vì đuối.

Một anh bạn tôi quen trong một nhóm du lịch trên Facebook từng đi xe tốc hành hơn trăm cây số, vác theo bao sầu riêng gần chục ký cho tôi, khi anh có việc xuống Sài Gòn. Nghe bạn nhắn ra lấy, tôi ngỡ bạn đùa, nhưng nhìn bao sầu riêng lấm lem bùn đất và lời trần tình: biết tôi ghiền món này, nhưng không dám mua ở ngoài, vì sợ thuốc; anh đã hái từ vườn nhà, đem xuống biếu tôi và gia đình, tôi đã xúc động đến lặng người. Nhưng khi tôi vui miệng kể lại câu chuyện với các cô bạn, tôi nhận lại ánh mắt nghi ngờ không giấu giếm: ở đời có ai cho không ai cái gì, huống chi giữa một người đàn ông và một người đàn bà.

Tôi nhận ra, với những người đã nặng định kiến, có giải thích cũng vô ích. Chỉ cần tôi hiểu rõ mình đang có một gia đình hạnh phúc cần gìn giữ, chồng tôi biết tôi như thế nào và bạn tôi cũng đang có một mái ấm thì mọi lăn tăn từ cửa miệng hay suy nghĩ của ai đó nào có ảnh hưởng gì.

Da lay chong, khong duoc co ban trai?
Ảnh minh họa

Nhắc chuyện quà cáp, chợt nhớ vài người bạn khác, tôi cũng quen qua một nhóm nhạc trên Facebook. Tất cả đều có gia đình, con cái đã lớn. Thỉnh thoảng, chúng tôi vẫn hẹn nhau, không đem theo vợ, chồng, con cái, cùng chia sẻ, góp ý những vấn đề của mỗi người. Biết mấy bạn nữ trong nhóm hảo ngọt nhưng bận rộn, anh bạn trong nhóm thường mua chè ở những quán độc và lạ gửi đến từng người. Vào những dịp đặc biệt, cánh nữ chúng tôi đều nhận được tin nhắn chúc mừng từ các anh bạn trong nhóm mà chẳng bận tâm người gửi “có gì” với mình không.

Một phụ nữ độc thân thân thiết với một người đàn ông thường không khiến ai chú ý; nhưng thật lạ, một phụ nữ có gia đình gặp gỡ một người đàn ông khác không phải chồng sẽ dễ bị xem là “có vấn đề”. Ngay cả tôi trước đây cũng từng “gắn mác” một anh bạn như thế, khi bắt gặp anh ăn trưa cùng một cô gái, để rồi sau đó, chẳng phải do anh giải thích đó chỉ là đối tác đang làm việc cùng anh, gặp giờ trưa nên anh mời cô ấy dùng bữa, mà vì tôi kịp nhận ra mình cũng đang bị cái định kiến “giữa đàn ông và đàn bà không thể có tình bạn đơn thuần” bó hẹp đầu óc.

Khi xã hội vẫn xem chuyện đàn ông có vợ gặp gỡ phụ nữ khác là bình thường nhưng vẫn thành kiến việc “phụ nữ đã lấy chồng không thể có bạn trai đúng nghĩa” hoặc “có chồng mà hẹn hò cùng trai, nhất định có uẩn khúc” thì xã hội đó vẫn chưa thực sự văn minh và tôn trọng phụ nữ. Đừng nghĩ mình không thèm chấp nhặt nên chẳng màng lời ong tiếng ve với những mối quan hệ bạn bè kiểu ấy, rằng chỉ cần mình biết mình là đủ. Sự ác cảm, những điều tiếng không hay có thể ảnh hưởng đến gia đình lẫn danh dự cá nhân. Chúng ta chỉ phải xấu hổ với kiểu bạn bè khiến ta trở nên xấu, lôi kéo ta làm việc sai, chứ phụ nữ có chồng mà có bạn trai thì sao lại phải xấu hổ. 

Đào An Nhiên

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI