Đưa mẹ đi chơi

22/08/2018 - 14:35

PNO - Trang Facebook của họa sĩ Đỗ Lệnh Hùng Tú và em trai Đỗ Lệnh Hùng Vỹ, những người đàn ông đã qua tuổi 60, luôn đầy ắp hình ảnh của mẹ Linh Hương.

Khoe hình mẹ là bình thường. Nhưng đặc biệt đó không phải là hình ảnh sinh hoạt, ăn ngủ như người già đã ngoài 90 mà là hình ảnh mẹ được hai con trai đưa đi chơi khắp nơi. 

Dua me di choi
Bà Linh Hương trong chuyến đi Campuchia cùng con cháu

Tưởng rằng dẫn mẹ đi chơi, cũng là chuyện bình thường, thế nhưng đó luôn là điều tiếc nuối của nhiều người, không thể làm được cho cha mẹ khi còn khỏe… Và vì thế mà hình ảnh hai người đàn ông lớn tuổi đẩy xe lăn hay cùng dìu mẹ qua những con đường gập ghềnh, những bậc thềm cao để mẹ tiếp tục được nhìn ngắm thiên nhiên, cuộc sống, con người luôn làm bất cứ ai được chứng kiến phải xúc động, ngưỡng mộ và thầm hứa: mình cũng sẽ… 

Câu chuyện của hai anh em Hùng Tú và Hùng Vỹ về những cuộc đi chơi với mẹ bắt đầu từ những kỷ niệm. Miền Bắc những năm chiến tranh khó khăn gian khổ, nhà nhà chỉ lo ăn, lo mặc chứ mấy ai nghĩ đến chuyện đi chơi.

Thế nhưng, hai cậu bé luôn chờ mong đến ngày cuối tuần, mẹ chuẩn bị cơm nắm, muối vừng, bố bơm xe đạp, rồi cả nhà chở nhau xa khỏi Hà Nội 30-40 cây số, để cùng ngồi dưới một bóng cây nào đó, ngắm thiên nhiên, hoa cỏ và các con nghe bố kể chuyện, giải thích, dạy dỗ. 

Khi khôn lớn, bận bịu gia đình, công việc, hai cậu con trai vẫn nhớ niềm vui và yêu thích đi chơi xa của bố mẹ. Nhưng khi đó, họ chỉ có thể đưa bố cùng đi trong những chuyến công tác. Còn mẹ phải ở nhà chăm sóc gia đình, con cháu. 

Cách đây 15 năm, ông đi xa. Những ngày đau buồn và nặng nề đó, cứ  về nhà là thấy mẹ ngồi nhìn bàn thờ bố, hai người con trai đau lòng. Qua 100 ngày của ông, họ quyết định đưa bà ra Hà Nội.

Được đi chơi xa, lại là về thăm mảnh đất yêu thương, trở lại nơi ghi dấu bao kỷ niệm đẹp đẽ hạnh phúc của gia đình, gặp bao người thân quen, bà vui hẳn. Nhìn mẹ, hai anh em thực sự hạnh phúc. Họ bàn với nhau: biết mẹ còn được bao nhiêu năm nữa. Từ giờ, mỗi năm, anh em mình cố gắng đưa mẹ đi chơi một lần.

Từ đó đến nay đã gần 15 năm, ngay từ lúc họ còn trẻ, rất bận rộn công việc và chẳng phải luôn dư dả cho việc đi chơi, hai người con hiếu thảo đã luôn thực hiện lời hứa của mình. Họ ra “nghị quyết”: dù thế nào cũng phải có ít nhất một người đi cùng mẹ.

Lúc đầu, họ dắt bà đi, nhưng chân yếu, mắt mờ, có khi qua được vài bậc thang là làm chậm lịch di chuyển của cả đoàn du lịch. Họ quyết định dùng xe lăn để không làm phiền người khác. Có những chuyến đi hơi vất vả, họ cho mẹ ngậm sâm mà chậm rãi vượt qua mọi khó khăn, đến với những phong cảnh đẹp như tất cả mọi người.

Hình ảnh bà cụ tóc bạc phơ ngồi xe lăn đi chơi cùng hai con trai luôn thu hút sự chú ý của tất cả mọi người cùng đoàn cũng như nơi họ đến. Ai cũng muốn đưa tay vào đẩy giùm chiếc xe hay chụp hình cùng bà. Ai cũng khen bà đẹp. Ai cũng trầm trồ về việc bà đi chơi nên bà vui lắm.

Có chuyến du lịch Singapore, trong đoàn có hai du khách Pháp, bà trở thành người phiên dịch cho họ suốt chặng đường tham quan. Ngày chia tay, cả hai đều bịn rịn, xúc động và biết ơn bà.

Có những chuyến đi để lên được máy bay, hai anh em phải chạy lo thủ tục hết sức vất vả, nào khám sức khỏe, nào tìm ra công ty chấp nhận bán bảo hiểm du lịch cho bà… Suốt chuyến đi, người ta vui chơi, tham quan, chụp hình, hai anh em chỉ chăm chú phục vụ mẹ.

Nhắc đến một kỷ niệm nhỏ trong chuyến đi Thái Lan đầu năm 2018, anh Hùng Tú trầm giọng xúc động: “Cả ngày đẩy xe, vác xe, hai anh em mệt quá, nên về đến khách sạn là lăn ra ngủ như chết. Đâu có biết mẹ ngồi nhìn hai đứa ngủ mà chảy nước mắt vì thương”.

Năm 2016, anh Hùng Tú đưa mẹ ra Hà Nội, chứng kiến ngày anh nhận bằng tiến sĩ tại Viện Văn hóa nghệ thuật quốc gia Việt Nam. Đứng trên bục, anh nói với người mẹ 92 tuổi của mình: “Ngày nay, đầy rẫy chuyện học giả, bằng giả, nhưng con là học thật, bằng thật, để không hổ danh dòng họ Đỗ Lệnh với tiến sĩ Đỗ Lệnh Danh (1706) trên tấm văn bia số 58 trong Văn Miếu. Con cảm ơn mẹ”.

Dua me di choi
"Mẹ ráng giữ gìn sức khỏe, năm sau tụi con lại đưa mẹ đi chơi!" - Bà Linh Hương cùng con trai Hùng Tú trong một chuyến du lịch

Lời cảm ơn này của anh không chỉ dành cho công sinh, công nuôi nấng, dạy dỗ của cha mẹ, mà như anh nói tất cả tư chất ham học hỏi, quan sát và yêu thương mà hai anh em có được, phần nào bắt nguồn từ những chuyến đi mà cha mẹ đã mang đến cho họ từ thuở ấu thơ. Từ bục danh dự tiến sĩ bước xuống, anh đưa mẹ đi Bắc Kạn, về thăm lại nơi mẹ đã trải qua thời tuổi trẻ, trước khi về làm dâu Hà Nội.

Sau chuyến đi Thái Lan năm nay, hai anh em Hùng Tú, Hùng Vỹ nói với bà Linh Hương: mẹ ráng giữ gìn sức khỏe, năm sau tụi con đưa mẹ đi Đà Nẵng, Huế chơi. Chỉ cần nghe thế thôi là bà cụ 94 tuổi đã rạng ngời hạnh phúc. 

 Song Văn

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI