Căng thẳng khi sống chung với mẹ chồng của chị gái

22/02/2019 - 10:00

PNO - Tôi sống yên ổn với gia đình chị gái đã gần hai năm. Nhưng từ khi mẹ chồng của chị lên ở chung để chăm cháu, mọi chuyện đảo lộn hoàn toàn...

Gia đình tôi có ba anh em, anh trai đã lấy vợ sống ở quê. Còn chị gái đi làm công nhân, lập gia đình rồi ở lại thành phố. Tôi học đại học năm thứ 3 và đang ở chung với gia đình của chị gái.

Ba tôi mất từ khi tôi mới 5 tuổi nên mình mẹ nuôi ba chị em. Do nhà tôi khó khăn, mẹ muốn tôi ở với chị cho đỡ chi phí thuê trọ và có người kèm cặp. Tôi sống với anh chị đã gần hai năm và thấy thoải mái. Anh rể tôi hiền lành, không câu nệ chuyện em vợ ở nhờ. Mọi chuyện suôn sẻ cho đến khi mẹ chồng chị tôi ở quê lên trông cháu.

Cang thang khi song chung voi me chong cua chi gai
Mẹ chồng chị tôi ăn nói bỗ bã và rất dữ tợn. (Ảnh minh họa)

Trước đó, mẹ tôi đã lên nuôi chị sinh đứa con thứ hai và chăm cháu đến một tuổi. Nhưng giờ bà ngoại già yếu, không có người chăm sóc nên mẹ phải về lo cho bà. Cháu còn nhỏ, thuê người giúp việc thì tốn kém nên anh rể nhờ mẹ lên giúp.

Mẹ chồng của chị gái mới ra ở chung được bốn tháng mà cuộc sống của tôi như đảo lộn hoàn toàn. Bà làm nghề cho vay nặng lãi ở quê nên ăn nói rất bỗ bã, có chút giang hồ làm tôi sợ.

Bởi thế, ở chung nhà nhưng tôi và bà việc ai người ấy làm, không đụng chạm không nói chuyện. Anh chị tôi đi làm cả ngày, tôi đi học một buổi, nếu hôm nào không làm thêm thì tôi ở nhà phụ dọn dẹp, giặt giũ.

Còn bà ở nhà cả ngày, chăm cháu và lo việc nấu nướng. Bà thường hay than vãn với tôi ở quê vui, giờ lên đây làm ôsin mệt mỏi. Lúc đầu, tôi còn nói chuyện nhưng sau thấy bà than nhiều quá, tôi cũng chẳng quan tâm.

Cách đây mấy tuần, chị gái bảo tôi sắp xếp thời gian nấu ăn cho cả nhà vì mẹ chồng nấu không hợp khẩu vị. Công nhận bà nấu ăn dở, bữa nào cũng phải khắc phục mới ăn được. Nhưng khi tôi nấu, bà tỏ vẻ không vừa ý. Tôi nêm nếm thức ăn xong rồi bà lại xuống bếp cho thêm muối vào. Tôi thấy thế mới bảo: “Cháu nêm vừa ăn rồi, bác thêm muối vào là mặn đó”.

Tôi nói năng rất lịch sự nhưng bà nổi khùng lên, chửi tôi là đồ ăn bám, mất dạy, ở nhờ mà không biết điều. Tôi tức quá có cãi lại bà nhưng vẫn giữ lễ phép. Khi anh chị về, tôi kể lại đầu đuôi sự việc thì anh rể bảo tôi gắng nhịn, đừng chấp bà.

Tính bà nóng nảy xưa giờ vậy rồi nhưng đang nhờ vả bà mà nói nặng, bà bỏ về quê lại không ai chăm cháu. Tôi nghe thế nên cố gắng không để ý đến bà dù bà thường nói mỉa mai này nọ.

Sau đó vài ngày, tôi đang ngồi học bài trong nhà còn bà đang cho cháu ăn ngoài sân, mấy con chó sủa ồn ào nên tôi quát: “Mấy con chó kia có im đi không?”. Tự nhiên bà nhảy dựng lên, chửi bới om sòm.

Cang thang khi song chung voi me chong cua chi gai
Từ khi xảy ra chuyện, tâm trạng của tôi lúc nào cũng bồn chồn, không tập trung vào việc học được. (Ảnh minh họa)

Bà nói tôi chửi bà là chó rồi xông vào đánh tới tấp. Tôi sợ quá phải chạy ra ngoài, hàng xóm nghe ồn ào mới gọi điện cho anh rể tôi về. Còn bà gọi điện cho bạn kể lại chuyện theo suy diễn của bà rồi nói to, nếu tôi ở ngoài đường sẽ đánh cho chết.

Anh rể tôi nghe chuyện, chỉ bảo thôi bỏ qua đi. Còn chị gái tôi tuy tức giận nhưng cũng đành im lặng. Từ ngày đó, tôi không dám ở nhà nếu không có anh chị vì sợ bà đánh. Nhìn bà hung hãn, cứ lườm nguýt khiến tôi phát khiếp.

Tâm trạng của tôi lúc nào cũng bồn chồn, không tập trung vào việc học được. Tôi ngồi học ở bàn, quay lưng lại nhưng luôn linh cảm bà đứng sau lưng nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.                                                                                  

Việc học của tôi còn hơn một năm nữa mới xong mà nếu cứ sống chung thế này, tôi cũng chẳng thể yên ổn để học hành. Tôi muốn ra ngoài thuê trọ nhưng không đủ tiền, tôi không biết mình phải làm sao nữa.

Đan Phượng

 

news_is_not_ads=
TIN MỚI